Home for anyone love manga
Bạn là Khách. Mời bạn đăng nhập hoặc đăng kí để sử dụng đầy đủ tiện ích của diễn đàn.

Join the forum, it's quick and easy

Home for anyone love manga
Bạn là Khách. Mời bạn đăng nhập hoặc đăng kí để sử dụng đầy đủ tiện ích của diễn đàn.
Home for anyone love manga
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

[Shortfic] Vòng Tròn Tuyết

2 posters

Go down

[Shortfic] Vòng Tròn Tuyết Empty [Shortfic] Vòng Tròn Tuyết

Bài gửi by karinedg_9x Sun 27 Jul 2008 - 15:57

Tittle : Vòng tròn tuyết

Author : karinedg_9x ( ở một số diễn đàn có thể là karinedg9x , karine9x )

Genre : Romance , incest , shounen ai ,sad

Warning : Shounen ai , incest

Rating : T

Summary : Những vòng tròn và tuyết trắng ... Tôi ghét hình tròn , vì nó gợi lên sự hoàn hảo mà tôi chán ngán . Nhưng những vòng tròn tuyết vẫn luôn ám ảnh tôi .

Note : Fic tớ vik tớ sướng mình tớ , bạn nào hứng thì mời vào , bạn nào ngán thì mời ra , ko có ép uổng gì các bạn cả ^ ^ . Ko yêu cầu , gào rú , siết nợ ^ ^ . Fic bạn bạn có cái thân bạn lo , người khác không cần chăm thay đâu ^ ^ !



Vòng tròn tuyết



Chap I : Điềm Báo



Tuyết trắng ...

Xoay vòng xoay vòng .

Từng bông tuyết trắng

Xoay vòng giữa không trung

Vẽ thành một vòng tròn tuyết ...

....................................................


Gió gào thét không ngừng . Xuyên qua mọi kẽ hở , cuốn tung những vật cản , quật ngã những nhành cây trơ trụi . Những thân cây khẳng khiu run rẩy , rùng mình gắng chống chọi yếu ớt .


Năm giờ chiều . Trời tối đen . Vạn vật chìm trong dữ dội . Bão tuyết .


.....................................................


Ấm áp . Và yên bình .


Sớm mai thật yên bình .


Mây đen vẫn chưa tan . Vài tia nắng mỏng manh cố len mình qua những tầng bông cô đặc , phản chiếu lấp lánh trên tuyết tinh khôi . Cơn bão đêm đã đi qua , để lại sau lưng đống hoang tàn . Và yên bình ...


.............................................................


Rùng mình trong lớp chăn bông dày sụ , cậu lười nhác hé hờ một bên mắt , càng rúc mình sâu hơn vào cái ổ chăn mền ấm cúng mà cậu vẫn làm ra mỗi ngày . Trời hãy còn tèm nhèm , hơn nữa cơn bão tuyết đêm qua đã khiến cậu rã rời cả người vì phải chạy loạn khắp nhà lo cửa nẻo ... ờh , dù thực ra cậu chỉ có ngồi đó than lo , để mặc anh hai làm người đóng vai chạy loạn ấy và ngay sau đó đã ngủ khì . Nhưng dù sao cậu cũng có lo mà . Vậy đấy , nên hôm nay cậu mệt , cậu muốn được ngủ muộn ... như mọi ngày . Vậy mà anh hai lại không chịu ngừng cái trò quái gở kia , không lẽ lại định trả đũa vụ tối qua ? Nhắm tịt mắt lại cố ép mình quên đi cơn hành hạ ấy , cậu tìm cách lôi lại mấy giấc mơ vẩn vơ đêm qua để chui vào . Nhưng ... quá sức chịu đựng rồi ... thật là quá thể ... cậu không thể nhịn hơn được nữa . Đạp tung cái tổ ấm dấu yêu của đời người , cậu hùng hục lao người xuống bếp . Anh hai , anh muốn em dậy phải không ? Được lắm , em đến bên anh đây !


Xẹt qua cái cầu thang gỗ như muốn đem cả đống gỗ ấy ra làm củi , cậu xộc thẳng vào bếp , trợn ngược mắt lên :

_ YU ......................uhm .nnn.......


Chưa kịp kết thúc lời thán ca thống thiết , khuôn miệng nhỏ xinh của cậu đã được lấp đầy bởi một miếng bánh mật ong nướng bơ . Thưởng thức miếng bánh thơm ngon , cậu than vãn :

_ Yui , sao anh ác quá vậy ? Em muốn ngủ , đừng có làm trò khiêu khích em chứ !


Vừa phụng phịu nói cậu vừa bám vào người anh leo lên lấy cái đĩa bánh anh đương giơ cao lên . Khẽ mỉm cười , anh quàng một tay quanh eo cậu níu lại , tay kia vẫn giữ đĩa bánh ở một khoảng cách để cậu không với tới , chất giọng trầm ấm của anh vang lên :

_ Còn chưa làm nhiệm vụ mỗi buổi sáng đó nhóc ...


Rời khỏi người anh đầy lưu luyến với đĩa bánh hấp dẫn , cậu hờn dỗi liếc anh một cái , đành lòng rời bỏ khỏi cái lý tưởng “Ngủ , Ngủ nữa , Ngủ mãi” mà trở về với một nhu cầu thực tại thiết yếu hơn , đó là của ngọt . Lê bước vào nhà vệ sinh , cậu nặng nề nhấc cái bàn chải tự động lên , đút vào miệng , cảm thấy mình lảo đảo , đờ đẫn ...

_ YUU !


Tiếng gọi bất ngờ của anh bên tai khiến cậu giật mình tỉnh giấc . Anh đứng sau lưng cậu từ lúc nào , giằng lấy cái bàn chải , áp sát lưng cậu vào người , thở dài nói :

_ Sao em lúc nào cũng ngủ được vậy ? Anh chờ hoài thấy 15’ em còn chưa ra là biết ngay em lại đứng ngủ trong này mà !

_ Ì “Nủ , nủ ữa , nủ ngãi” nhà nhý ngưởng ngủa ời em àh ! ( Thì “Ngủ , ngủ nữa ngủ mãi” là lý tưởng của đời em mà ! )

_ Được rồi _ Anh ngắt bàn chải , thả cậu ra _ Vậy giờ anh cho nhóc đi thực hiện lý tưởng cả đời người đấy , để anh bế nhóc lên giường luôn cho nhanh nhá ?

_ Ấy , anh chưa nghe câu “Có thực mới vực được đạo” àh ? Muốn thực hiện được lý tưởng trước tiên phải biết làm no cái bụng đã ^ ^ !

_ Trông cái mặt háu ăn kìa ! _ Anh vừa cười vừa lấy khăn lau mặt cho Yuu .


Ngay khi chiếc khăn rời khỏi mặt cậu , Yuu chạy vụt ra khỏi buồng tắm , lao thẳng ra chỗ bàn ăn nơi để món bánh mật ong nướng bơ đầy khiêu khích đối với cậu . Nhưng chưa kịp cầm dĩa xọc một miếng thiệt bự bỏ vào mồm thì cái đĩa bánh ... mọc tay bay lên trên đầu cậu . Anh vẫn mỉm cười dịu dàng , nhìn cậu nói :

_ Đã nói là phải làm cho xong nhiệm vụ buổi sáng mà ?


Cậu nhìn anh phụng má ra chiều nũng nịu , rồi khẽ rướn người , cậu quàng tay quanh cổ anh , áp sát đôi môi mình vào môi anh . Mút nhẹ môi dưới của cậu , anh từ từ đẩy lưỡi vào trong cuốn cậu theo , cậu thả trôi mình trong anh . Môi hai người quấn lấy nhau một lúc mới rời ra . Cậu hơi đỏ mặt , hơi thở nhanh hơn một chút . Vẫn giữ Yuu trong một tay , Yui đặt đĩa bánh xuống bàn , lấy cái dĩa xắt một miếng bánh cho vào miệng rồi lại tiếp tục tấn công môi người yêu . Bất ngờ đón nhận lấy nụ hôn của anh , cậu rên rỉ cảm nhận vị ngọt ngào nơi đầu lưỡi , từ miếng bánh hay từ miệng anh , cậu chẳng còn tâm trí để phân biệt . Lúc này đây cậu chỉ muốn được thưởng thức trọn vẹn bữa sáng mà anh vẫn thường chuẩn bị cho cậu .


Bình yên . Dù cơn bão vừa đi qua , dù cơn bão sắp ập đến , chỉ cần ở bên anh , cậu tìm thấy mình bình yên .


...........................................


Kết thúc bữa sáng , hai anh em mặc quần áo ấm đầy đủ , mang xẻng với cào ra vườn để dọn dẹp chiến tích quậy phá của trận bão hôm qua . Cơn bão càn qua vất lại sau lưng một đống lộn xộn . Những đụn tuyết lớn quyện lẫn những cành cây khô giòn bị giật phăng ra khỏi thân cây mẹ . Mọi thứ đều ngổn ngang . Hàng rào gỗ quanh nhà đổ nghiêng ngả . Tuyết trắng giăng khắp trên những cành cây thưa thớt , mái nhà , nhà kính ... Dù có làm việc cả ngày hai anh em chắc cũng chẳng kịp dọn dẹp xong . Suy đi tính lại một hồi , Yuu lên tiếng :

_ Yui àh , cứ thế này mình chả làm xong được đâu . Giờ anh dọn được bao nhiêu cứ dọn , để em ra nhà kính xem rau quả thế nào , rồi còn phải xuống thung lũng dưới kia mua thêm thức ăn còn dự trữ . Mùa bão năm nay có lẽ sẽ khắc nghiệt lắm .

_ Được đó ! Trong lúc nhóc đi anh sẽ ráng sửa lại cái hàng rào .


Cậu chợt nhíu mày khi nghe anh nói :

_ Đâu cần phải làm hàng rào . Cái đấy chỉ là để trang trí thôi mà ! Chỉ có một mình chúng ta ở trên đồi này , quanh đây cũng không có thú dữ , hàng rào đâu có cần thiết đâu Yui !

_ Uhm , nhưng đó là do ba làm ra . Ít nhất cũng nên giữ nguyên thiết kế của ba ._ Anh khẽ mỉm cười , đôi mày trĩu xuống rồi chợt nói vội _. Thôi đi lẹ đi rồi còn về , không khéo lại bão tiếp ! Xin lỗi nhé , anh không thể đi cùng với nhóc .

_ Đâu có sao đâu , em cũng không muốn anh xuống đó , xuống đó rồi thì mấy cô gái trong làng lại vây lấy anh thôi . Yên tâm đi , em cũng 25 tuổi rồi , đâu còn nhỏ nhít gì nữa ? _ Cậu bật cười nói , vòng tay ôm siết lấy anh _ Yêu anh nhiều , trông nhà cẩn thận , khi về em có quà .


Anh cũng bật cười , hôn phớt lên môi cậu , rồi buông cậu ra . Tách khỏi anh , cậu rảo bước về phía căn nhà kính bên hông nhà . Anh quay lại với dự định ban đầu , tiến về chỗ cổng hàng rào .


Căn nhà của hai anh em , là món quà mà ba hai người tặng mẹ họ trong ngày cưới . Một biệt thự phủ chocolate trên nền kem trắng mịn , giữa một vòng tròn trắng . Đó là mơ mộng của mẹ từ thuở thiếu nữ . Và ba đã thực hiện giấc mơ ấy , một biệt thự xinh đẹp màu chocolate trên Đồi Trắng , bao xung quanh là một hàng rào gỗ với những bông hoa tuyết . Tất cả tạo nên một vòng tròn . Tình yêu của ba dành cho mẹ , tình yêu của hai người dành cho Yuu và Yui ... Và giờ là tình yêu của Yuu và Yui dành cho nhau .


Người ta nói hoa tuyết , loài hoa của niềm hy vọng , luôn nở vào ngày cuối cùng của mùa đông báo hiệu mùa xuân về . Nhưng ở Đồi Trắng này , nơi chỉ có tuyết trắng và mùa đông , hoa tuyết lại nở quanh năm . Có lẽ vì truyền thuyết của nơi đây , ở Đồi Trắng người ta tìm thấy niềm hy vọng và sự bình yên của mình . Đó cũng là lý do mà cha mẹ đã lựa chọn nơi đây để dựng nên tổ ấm của hai người . Nơi có hy vọng và bình yên .



*********



Biệt thự nhà McCain . 6h00 sáng

Cả tòa biệt thự rộng lớn yên ắng chợt náo loạn lên . Người hầu , vệ sĩ trong nhà hớt hải chạy khắp nơi . Vị quản gia già vội vã vượt qua dải cầu thang uốn lượn trải thảm đỏ , tiến về phía căn phòng sang trọng nhất . Đứng trước cánh cửa bằng ngà nạm thạch anh tím , ông kính cẩn gõ lên , chờ đợi sự ưng thuận của ông chủ liền mau lẹ đẩy cửa bước vào :

_ Thưa ông chủ ...

_ Đưa ta xem thư nó viết gì !


Vị quản gia lúng túng , run rẩy rút mẩu giấy nhỏ đặt trên chiếc tabble de nuit đầu giường ông chủ . Chủ nhân gia tộc McCain từ tốn cầm tờ giấy lên đọc :

“ Chán California rồi !

Chán các ả vàng hoe rồi !

Con đi Đồi Trắng ! Con muốn biết quê hương của người đã hút hồn cả ba và chú như thế nào . Có vẻ thú vị . Con của chú với người ấy chắc cũng phải tài sắc hơn người nhỉ ^ ^ ! Cũng đáng cho con ra tay lắm .

Con đi tìm bến bình yên . Hố !

Đại công tử hào hoa phong nhã George McCain :-> .”



Đọc dứt dòng cuối , chủ tịch tập đoàn McCain lập tức vo chặt lá thư của cậu quý tử trong bàn tay . Ông gục xuống , vai run run ... Vị quản gia vội rút khăn tay của mình , lau đi những giọt nước mắt lăn dài trên gò má ông chủ :

_ Áh há há há há há há .... Được lắm , để tao xem mày làm được gì thằng trời đánh ! Tìm bến bình yên ? Há há , được lắm , mày mà xới chỗ ấy lên hay tìm được bến mà còn rong buồm đi chơi là tao đốt hết đống báo Playboy , băng đĩa cấp III với lại manga h*ntai mày thi sưu tập với mấy thằng bạn nhá ... Há há há ...


Vị quản gia đứng bên cạnh chỉ bình thản nói :

_ Khi nhận được tin vui này tôi đã cố hết sức mang đến sớm nhất có thể cho ngài ! Dưới nhà mọi người đã giăng banronne , bày hoa và bàn tiệc đầy đủ , nhà bếp đã lên danh sách các món sơn hào hải vị để chiêu đãi khách , tôi đã lên một danh sách các vị khách quý và cho in giấy mời , giờ chỉ chờ ngài duyệt lần cuối để tiến hành chuẩn bị cho buổi lế “Mừng Đại công tử nhà McCain trưởng thành” ạh .

_ Uhm , được ! Cứ làm những gì ông thấy hợp lý . Giờ ta muốn yên tĩnh một mình .


Nói rồi ngài McCain tự rót cho mình một ly rượu Martini lạnh , bước ra ngoài ban công , để mặc người quản gia lặng lẽ rút ra ngoài .


Lạnh ...


Cái cảm giác lạnh từ ly rượu vàng mật ong sóng sánh hay từ dòng men say chếnh choáng của những ký ức kia ?


Khí hậu ở Cali thật dễ chịu , không quá nóng , không quá lạnh . Nhưng cái tiết trời buổi sớm này dường như giá hơn những buổi sớm khác . Làn sương mỏng chùng chình chẳng rời đi . Những hạt lân tinh vàng trắng hòa cùng lớp hơi nước tạo nên một tấm màn nhạt nhòa , mơ hồ cả không gian . Cảnh vật khiến người ngắm nhìn chợt se lòng , cảm giác như mình đang đứng giữa Đồi Trắng . Lạnh hơn chút , tê tái hơn chút , man mác , không hẳn buồn , chỉ thấy một màu trắng xóa . Cả đất trời , cả hồn người . Nơi tìm thấy niềm hy vọng và bình yên .


Vậy hai người có bình yên không ?


To Be Continued


Được sửa bởi karinedg_9x ngày Tue 9 Sep 2008 - 18:27; sửa lần 2.
karinedg_9x
karinedg_9x
~P.E.R~
~P.E.R~

Nữ
Tổng số bài gửi : 133
Age : 32
Tớ đến từ : Một nơi đẹp đẹp ... mà xâu xấu ... mà hay hay ... àh , kém văn minh =))
Sở thích : Bệnh :->
Tâm trạng : Crazy
Tình trạng hiện tại : nghĩ cách phá hoại
Thanks : 3
Points : 289627
Registration date : 18/06/2008

https://www.facebook.com/profile.php?id=1398546284&ref=profile

Về Đầu Trang Go down

[Shortfic] Vòng Tròn Tuyết Empty Chap 1 ( cont )

Bài gửi by karinedg_9x Sun 27 Jul 2008 - 15:59

*********



Giữa trưa , Thung Lũng Hoa bạc màu sương như bừng sáng hơn khi mặt trời chiếu thẳng xuống . Màu nắng yếu ớt chảy mượt lên mọi nơi . Không khí trở nên khô hơn . Những cơn gió thổi qua vẫn khiến ta rùng mình , nhưng đã bớt đi cái buốt giá của hơi nước .


Thung Lũng Hoa , cái tên đã gợi nên cảnh sắc . Hoa che phủ từng thớ đất nơi đây . Nhưng điểm đặc biệt là thung lũng này gắn liền với Đồi Trắng tràn ngập hoa tuyết , vậy nên hoa được trồng ở đây cũng chỉ mang một màu trắng . Những gốc hoa anh đào trắng tán rộng che lấp cả con đường , những bông hồng , ly trắng tỏa hương ngập khắp vùng , những cây táo với từng chùm hoa trắng li ti ... bên những căn nhà xinh xắn nhạt màu tiệp với thiên nhiên . Màu trắng có lẽ đã trở thành đặc trưng nơi đây ...


Ở Đồi Trắng và Thung Lũng Hoa , thiên nhiên được cai quản bởi Nữ thần Mùa Đông , trong năm chỉ có hai mùa , mùa nắng và mùa bão . Nói là mùa nắng , nhưng nhiệt độ cũng chỉ lên đến năm độ . Còn hiện tại đang là mùa bão . Vào mùa này , các loài hoa ở thung lũng không nở . Chỉ khi nào những cơn bão tuyết qua đi , để cho ánh mặt trời ló dạng thì hoa trong thung lũng mới tái sinh . Còn bây giờ , vạn vật chìm trong màu tuyết .


Giữa sắc màu bàng bạc ấy , cậu càng nổi bật lên với mái tóc dài ngang vai đen nhánh , buộc nửa phía sau . Bộ quần áo tối màu cậu mặc không thể che đi làn da trắng mịn như bạch ngọc . Khuôn mặt thanh tú với sống mũi thẳng , khóe môi hồng nở nụ cười duyên , đôi mắt màu nâu tinh anh luôn nhìn thẳng về phía trước , ấn tượng cậu để lại cho mọi người là sự tự tin , trí thông minh và niềm kiêu hãnh .


Dù đã quen biết cậu bé Yuu trong nhiều năm , nhưng mỗi người dân trong thung lũng đều luôn ngoái lại nhìn khi cậu bước qua . Cậu là tâm điểm thu hút sự chú ý của mọi người mỗi khi xuất hiện . Cả cậu và anh trai đều được dành cho một sự quan tâm đặc biệt .


_ Cậu bé , dạo này sống tốt chứ ?

_ Yuu , cơn bão hôm qua thế nào ?

_ Hey nhóc , mua cho ta vài cân thịt đi ...

_ Yuu , sao không đi cùng anh trai xuống đây ?


Cậu hơi nhướn mày , vẻ như không nghe thấy câu hỏi kia của các bà các chị . Thề là cậu sẽ không để Yui xuống đây , cậu không thể để mấy người kia mần thịt anh . Yui là của riêng Yuu thôi . Anh không thể xuống đây ...


_ Này nhóc , đến đây đi ! Mùa bão này hai đứa cần phải dự trữ nhiều thịt hơn đấy ! _ Bác Jeans , chủ hàng thịt gọi lớn , cứu Yuu thoát khỏi mấy thiếu nữ đang dò hỏi về Yui và cả chính cậu .

_ Dạ , bác đóng cho cháu một thùng thịt bò và cừu như mọi khi . _ Yuu mừng rỡ chạy lại gian hàng của bác .

_ Cơn bão đầu mùa thế nào ? Không tệ chứ ? _ Bác Jeans nhanh tay đóng gói , hỏi han tình hình hai anh em .

_ Uhm , không quá tệ ! Chỉ hơi lộn xộn chút thôi , dọn dẹp ấy mà bác . Nhưng cũng chẳng thế rắc rối bằng cái đám kia được ! _ Cậu trả lời dịu dàng , đến câu cuối thì chỉ nhìn đám đàn bà con gái đương tụ tập phía xa một cái sắc lẻm , rồi quay lại với bác Jeans .

_ Ha ha , thú lạ thì ai chả quan tâm ? _ Bác bật cười .

_ Dù cháu có tài sắc hơn người nhưng gặp nhiều rồi thì cũng phải quen chứ ! _ Yuu giả điệu bộ vênh mặt đùa giỡn .

_ Uhm , con người mà , cái gì người ta cho là đặc biệt thì đặc biệt thôi . _ Bác bình thản đáp . _ Nhưng thú lạ không phải nói cháu đâu .

_ Ồh , vậy con vật quyến rũ nào mới được tóm về đây mà khiến cho các ả bàn tán xôn xao quá vậy ? _ Cậu tò mò hỏi .

_ Uhm , một con ngựa chướng lông vàng óng . Cá là nó có liên quan đến mấy đứa đấy . Nhìn thoáng qua trông nó khá giống Yui .

_ Hả ? Sao bác có thể so sánh một người , lại còn đẹp trai như thế với một con ngựa hoang chứ ? _ Cậu trợn ngược mắt khi nghe lời nhận xét của ông bác vui tính .

_ Ha ha , thì tại Frank với Fred là anh em sinh đôi mà ! Chỉ khác là tóc Frank màu vàng óng , còn tóc Fred là màu bạch kim . Mà đừng nói với ta cháu không biết Frank là ai chứ !


Frank ? ... Trong thung lũng cậu có biết con ngựa nào tên Frank ư ? Lại còn Fred nữa . Một con ngựa trùng tên với cha cậu . Hả !? Khoan ...

_ Thôi , ta đóng xong rồi đây , chất lên xe ngựa hả ? _ Bác Jeans vừa hỏi vừa khệ nệ bê cái thùng quăng lên xe ngựa _ Thắc mắc gì thì đến tiệm Hương liệu và Gia vị của bà Keiko mà xem . Để Kuro đây ta trông cho .


Dù sao cũng tiện cần ghé qua đó , cậu chẳng chần chừ bước thẳng đến cửa tiệm ở cuối khu chợ . Nhìn theo cái dóng người gầy gầy rảo bước , bác Jeans đưa tay vuốt ve bộ lông đen bóng của chú ngựa Kuro , miệng lẩm nhẩm vu vơ : “ Một con ngựa chướng tuyệt đẹp ...”


Nói về cửa tiệm Hương liệu và Gia vị , đó là một cửa tiệm đặc biệt giữa Thung Lũng Hoa này . Chìm trong khối sắc nhạt nhòa của các loài hoa trắng và những bờ tường bạc thời gian , ngôi nhà mang dáng vẻ cổ kính của phương Tây nổi bật lên bởi màu nâu vàng ấm áp của tường và thớ gỗ đã xây dựng nên nó . Nằm gọn ở một góc phố , nhưng căn nhà không hề bị lọt thỏm , mà lại rất thu hút người khác . Song , người ta tìm đến đây không phải chỉ bởi ấn tượng của bề ngoài căn nhà , mà bởi chính nữ chủ nhân cửa tiệm cùng những sản phẩm tuyệt vời làm ra từ đôi bàn tay khéo léo ấy . Những loại thảo dược được làm từ chính những loại cây bà trồng sau vườn , những tinh dầu , hương liệu triết xuất từ những cây hoa thanh khiết nhất trong vùng hay các loại gia vị hảo hạng được chế biến thật tinh tế . Đó mới chính là sức hấp dẫn của cửa hàng bà Keiko .


Điểm đặc trưng của cửa tiệm , đó là mùi thảo mộc , điều thường thấy ở những nơi như thế này . Cái mùi thơm nồng , ngai ngái của cỏ cây lại khiến cho tâm trí con người nhẹ nhàng , thoải mái hơn . Song hôm nay hơi có điểm khác biệt . Yuu có thể cảm nhận được điều đó . Có một mùi hương ngọt ngào , ấm áp quen thuộc phảng qua , nhẹ thôi , chỉ là một làn hơi mỏng lạc mình qua khe cửa , nhưng cũng khiến cậu thấy dịu lòng . Đông thời , cậu cũng cảm thấy một hương vị khác biệt chưa từng xuất hiện ở Hương liệu và Gia vị . Không , mùi hương ấy chưa từng tồn tại ở Đồi Trắng và Thung Lũng hoa , dù cậu có cảm giác nó rất gần gũi với mình , nhưng đó là lần đầu cậu cảm nhận thấy nó , một mùi hương đến từ phương xa ...


Vừa đẩy cửa bước vào , Yuu đã nghe thấy tiếng nói trong ngân như lan tỏa từng vòng trên mặt nước :

_ Đến đây với ta nào cậu bé ... Ta cứ đợi cháu mãi ...


Cậu mỉm đôi môi xinh đẹp , đôi mắt cười lấp lánh , từ tốn bước về phía giọng nói phát ra . Mùi hương trong cửa tiệm ... cái mùi ngọt dịu của Yui ... và một mùi xa lạ :

_ Lại đây Yuu , cũng chưa có cơ hội nào cho mấy đứa gặp nhau cả .


Lời nói của dì Keiko khiến cậu hơi thắc mắc , và khi cậu tiến đến phía quầy khuất sau mấy kệ tủ , cậu thật sự ngạc nhiên . Dáng người cao gầy , sống mũi cao , đôi mắt sâu hút hồn người ... Yui sao lại ở đây ? Không , khoan đã , người này khác . Anh ta có mái tóc vàng sáng , đôi mắt màu xanh lam của đại dương . Khuôn miệng người này rộng hơn Yui , nét mặt cũng sắc sảo hơn . Một người đàn ông đẹp trai , nhưng không phải Yui của cậu .


Vậy tại sao hai người lại có nhiều nét giống nhau đến như vậy ?


Cậu cứ bần thần đứng đấy , nhìn chăm chăm người đối diện , mặc kệ vẻ khó xử của người ấy , cho đến khi chất giọng ngân vang kỳ lạ kia lại cất lên :

_ Ngạc nhiên lắm phải không Yuu ? Đây là George McCain , con trai ngài Frank McCain ...


McCain , là họ của ba ... Còn Frank ... là anh trai sinh đôi của Fred , ba cậu , tức là bác ruột cậu ... Vậy đây là ...

_ Chào ... Yuu , xin phép gọi thẳng tên nhé , vì dù mới gặp lần đầu nhưng cậu là em họ tôi mà . Hân hạnh được làm quen . _ Chàng trai tên George nở một nụ cười tự tin , chìa bàn tay về phía cậu .


Sau phút ngỡ ngàng , nhận ra thái độ thiếu lịch sự của mình , cậu hơi cúi người đưa tay ra bắt , hơi cười thành tiếng :

_ Quả là nhìn qua anh rất giống anh trai tôi . Nhưng đúng như bác Jeans nói , anh giống một con tuấn mã chướng tính hơn ...


Hơi ngạc nhiên , nhưng một cảm giác thú vị dấy lên trong lòng hắn . Lần đầu có người nói chuyện như vậy với hắn , lại là một chàng trai xinh đẹp thế này . Khẽ nhếch mép , hắn giật nhẹ tay kéo cậu về phía mình , cúi sát xuống gương mặt ấy , nói nửa đùa nửa thật :

_ Cậu hay thật ! Rất thú vị ! Đi với tôi nhé ?


Yuu , ngay khi cảm nhận được sự biến đổi lực của bàn tay đang nắm lấy mình , đã đoán trước được mà đưa tay còn lại chống vào ngực người đàn ông đối diện đẩy nhanh ra , vẫn cười dịu dàng đáp lại :

_ Một con ngựa đẹp thế này bỏ cũng uổng ! Nhưng tôi đã có Kuro rồi , nếu mong được làm việc cho tôi như vậy thì hay thế này , tôi cưỡi Kuro , anh tải đồ về nhà cho tôi nhé ?

_ Ha ha ... được phục vụ một người đẹp thế này thì vinh hạnh quá , xá gì chuyện nhỏ nhặt ! _ Hắn bật cười lớn trước lời đối đáp của cậu .

_ Công tử McCain , cười đùa thoải mái là tốt , nhưng đừng để kích thích quá , sẽ ảnh hưởng đến đầu cậu . _ Dì Keiko lúc này mới cất tiếng nói .

_ Ha ha ... không sao đâu , với phương pháp điều trị bằng tinh dầu triết xuất từ oải hương của quý phu nhân thì chắc chắn không vấn đề gì ! Tôi đảm bảo đấy ! _ George vẫn cười đùa nhăn nhở .

_ Vậy , ngài McCain cũng bị đau đầu sao ?

_ Uhm , ăn chơi thác loạn , chơi bời trác táng , ngày thì lao đầu đi làm việc , đêm thì bầu bạn cùng rượu mạnh , lúc thì vui chơi quá sức với các cô gái , lúc thì đua xe xuyên nước Mỹ , thần kinh thép càng gỉ nhanh thêm . _ Dì Keiko thản nhiên đáp


Nghe 2 câu chỏi vào tai , hắn nhăn mặt nói :

_ Phu nhân đâu cần thiết phải nói thế ? Còn Yuu , đừng gọi tôi là ngài McCain , chúng ta là người một nhà , gọi nhau bằng tên được rồi . Mà “ cũng” là sao ? Nói vậy cậu cũng giống tôi àh ? _ George chợt trở nên nghiêm túc hơn bình thường .

_ Uhm , dì Keiko đừng nói George như thế , có gì cứ huỵch toẹt hết ra , đâu cần nói giảm nói tránh như vậy . _ Yuu xỏ hắn một câu ngọt lịm , tiếp lời _ Trả lời câu hỏi của anh , thực ra không phải là tôi , mà là Yui . Anh ấy thường bị đau đầu , đặc biệt vào mùa bão này hay những ngày trời chuyển lạnh tuyết rơi dày . Thế nên hôm nay tôi mới tranh thủ xuống đây lấy cho anh hai tinh dầu oải hương của dì Keiko , tiện mua thêm những gia vị cần thiết để trữ trong mùa bão .


Nghe vậy , dì Keiko chỉ lẳng lặng đứng dậy đi vào sau quầy chuẩn bị đồ đạc hàng hóa cho Yuu . Còn George chợt trở nên trầm tư . Lời nói của Yuu , câu đầu có khiến hắn phải nhăn nhó thật , nhưng điều khiến hắn để tâm là giọng điệu và thái độ của cậu khi nhắc đến người anh trai . Thật dịu dàng , ấm áp , đôi mắt hơi phảng nét buồn nhưng đầy say đắm khi cậu nói đến anh . Dù có yêu quý anh đến mấy cũng không thể có biểu hiện như thế , trừ phi , tình cảm cậu dành cho anh không chỉ là ... Mà đấy là chuyện riêng của gia đình người ta , nói chung chẳng nên tọc mạch làm gì .


Chỉ là hắn thấy tò mò . Tò mò trước một sinh vật mới lạ . Chỉ vậy thôi ...


Cứ suy nghĩ như thế , hắn dần thả lỏng mình vào mùi hương dịu ngọt đương tỏa khắp cửa tiệm do bà chủ đã chế giúp hắn thư giãn sau một chuyến đi dài ...


Cứ thế , hắn quên đi mọi suy tư ...


Hắn chỉ muốn đắm mình trong mùi hương này , hương thơm dịu dàng mà mê dại ...


Người ta nói , Ở Đồi Trắng và Thung Lũng Hoa có thể tìm thấy niềm hy vọng và bến bình yên của mỗi người ...


To Be Continued
karinedg_9x
karinedg_9x
~P.E.R~
~P.E.R~

Nữ
Tổng số bài gửi : 133
Age : 32
Tớ đến từ : Một nơi đẹp đẹp ... mà xâu xấu ... mà hay hay ... àh , kém văn minh =))
Sở thích : Bệnh :->
Tâm trạng : Crazy
Tình trạng hiện tại : nghĩ cách phá hoại
Thanks : 3
Points : 289627
Registration date : 18/06/2008

https://www.facebook.com/profile.php?id=1398546284&ref=profile

Về Đầu Trang Go down

[Shortfic] Vòng Tròn Tuyết Empty Chap 1 ( cont )

Bài gửi by karinedg_9x Sun 27 Jul 2008 - 16:00

..........................................


Dì Keiko bước ra với một bọc những loại gia vị và thảo mộc cần thiết cho mùa đông cùng với ba chiếc lọ thủy tinh . Dì bọc kĩ ba chiếc lọ lại cẩn thận , rồi gói ghém tất cả đưa cho Yuu và nói :

_ Ta nghĩ chuyện này khá bất ngờ với hai cháu cũng như công tử đây , nhưng ngài McCain đã có lời muốn con trai ngài đến sống với hai anh em ở biệt thự trên Đồi Trắng . Vậy nên giờ cháu lại có thêm một con tuấn mã rồi đấy Yuu .


Lời nói đùa của dì Keiko không hài hước gì mấy , mà tác dụng chính là khiến hai chàng trai kia ngỡ ngàng . Lời đề nghị này quá đường đột với cả hai . George muốn có không gian riêng để nghỉ ngơi , nhưng nếu ở với chàng trai thú vị này thì hắn cũng chẳng phàn nàn gì . Hơn nữa , hắn cũng không biết nếu ở đây thì nên kiếm chỗ nào , hắn không nghĩ ở dưới thung lũng có nơi đáp ứng được mong muốn của hắn . Một biệt thự biệt lập trên đồi thì hợp với nhu cầu của hắn lúc này hơn . Song với Yuu thì khác , một người lạ đột ngột đến ở nhà cậu , việc này cậu khó có thể thích ứng được . Nơi ấy là thế giới riêng của cậu và anh .


_ Nhưng dì Keiko ...

_ Hơi bất tiện chút nhưng một thời gian sẽ quen thôi Yuu . _ Dì Keiko lên tiếng ngắt lời cậu , dường như đoán được cậu sẽ phản đối .

_ Nhưng còn Yui ...

_ Ta tin là Yui sẽ vui vẻ tiếp đãi người anh họ của mình thôi . Trừ phi con có chỗ nào không vừa ý . _ Dì Keiko vẫn lãnh đạm nói . _ Thôi nào , hai người nên nhanh chóng lên đường đi , thời tiết này có thể bão bất cứ lúc nào , giữa đường mà gặp bão thì nguy hiểm lắm . Yuu , cầm lấy cái bánh mì kẹp này , ta đoán từ sáng tới giờ con mới chỉ ăn bánh Yui làm lúc thức dậy , còn bữa trưa con vẫn chưa ăn gì nên ta đã tiện tay làm luôn cho con đây .

_ Uhm , dù ở đây không có được cái nắng rực rỡ như ở Cali , nhưng có lẽ hôm nay là một ngày đẹp trời đối với Thung Lũng Hoa đấy chứ . Nắng hửng và mọi thứ đều yên bình ... _ George quay ra phía cửa sổ nhìn , cười nói


Yuu lặng lẽ đón lấy chiếc bánh kẹp từ tay vị chủ cửa hàng , không có lời bình luận nào .


Dì Keiko từ tốn lên tiếng :

_ Cậu George , trước cơn bão là sự tĩnh lặng ...


Câu nói của dì Keiko buông thõng vào không gian . Cửa tiệm dường như đắm mình trong mùi oải hương , lãng quên mọi thứ .


Yuu vẫn chẳng hề lên tiếng , tự thu dọn đồ đạc và rời đi, trước đó quay lại hơi nghiêng người thay cho lời chào dì Keiko . Một mình mang vác mọi thứ , cậu bước nhanh ra phía cửa , quay người dùng vai đẩy mạnh cánh cửa ra vào . Cánh cửa bật mở trước lực tác dụng bất ngờ , để rồi một cơn gió bực dọc vì bị cản đường , cuộn quăng người quật thẳng lại khung kính . Chiếc chuông nhỏ bằng đồng gắn cao phía trên cửa rùng mình rung động như muốn báo hiệu cho cậu bé trước cửa kia vì sự nguy hiểm . Nhưng cơn gió thô bạo đã tiến tới , đập thẳng vào kẻ chắn đường mình . Luống cuống với bao nhiêu thứ trên tay , khi Yuu nghe được tiếng cái chuông cửa vang lên cũng là lúc cậu nhận ra cánh cửa đang đập thẳng về phía mình . Không kịp tránh , cậu nhắm chặt mắt quay đầu đi cố để không bị va chạm mạnh ...


Và cậu thấy cả thân người nhẹ hẫng . Một bàn tay to lớn kéo cậu vào trong . Bị mất đà , cậu ngã chúi xuống . Nhưng ... mặt nền êm ái đỡ lấy cậu , không chút đau đớn . Mềm mại và ấm áp . Ngọt ngào của oải hương . Cái mùi quen thuộc trên người Yui , nhưng hương vị này không phải là anh . Anh có vị ngọt của bánh , cái ngậy của bơ và nồng nàn của mật ong . Anh là sự hòa trộn của miếng bánh ngọt giòn tan , của ly chocolate nóng hổi và những hạt tuyết đầu mùa . Anh là bến bình yên của cậu . Còn đây là ...


_ Yuu , cậu có sao không ?


Chất giọng trầm sắc đầy nam tính vang lên phía dưới cậu . Giọng của Yui cũng trầm nhưng ấm áp hơn thế , mơ hồ hơn thế , vấn vương hơn thế . Cả bàn tay này , nó cũng không thuộc về anh , bàn tay đang bóp nghẹt giữ chặt lấy cậu khiến Yuu nhói đau bên mạng sườn .


_ Này ! Cậu sao rồi ?


George lay mạnh vai Yuu , lôi cậu trở về thực tại . Giật mình nhận ra thái độ kỳ quặc của bản thân , cậu vội vã đứng dậy , đưa tay về phía hắn :

_ Thật xin lỗi , làm bẩn hết quần áo anh rồi ! _ Cậu kéo hắn đứng dậy , hơi chỉnh lại quần áo rồi cúi xuống nhặt nhạnh mọi thứ cho lại vào túi .

_ Cậu làm gì mà ngơ ngơ ngẩn ngẩn thế ? Nhớ đến ai àh ? _ Hắn cũng khom người phụ cậu xếp lại đồ , nhăn nhở buông một câu nửa như bông đùa , nửa như dò hỏi .


Cậu hơi ngẩng đầu lên ngước nhìn hắn , đôi mắt nâu hạt dẻ tĩnh lặng , hoàn toàn bất động . Một thoáng , cậu thấy như lỗ chân lông dựng ngược hết lên . Cơn gió lúc nãy dường như vẫn còn phật ý , lén lút luồn qua khe cửa rít chặt lấy thân người cậu , kẻ vừa cản đường bay của cơn gió . Cảm giác như làn hơi lạnh chui sâu vào trong da thịt cậu , quấn lấy từng khớp xương , trăm nghìn mũi kim li ti rát buốt đương tấn công vào từng sợi thần kinh trong người . Bất giác , cậu chợt rùng mình . Cảm giác này là sao ? Cậu không hiểu sao cơ thể mình lại có những phản ứng như vậy , và cũng không muốn hiểu . Điềm báo chẳng lành ? Chẳng sao cả , chỉ cần có Yui bên cạnh , mọi thứ khác không thể ảnh hưởng đến cuộc sống của cậu . Tự trấn an bản thân , cậu vội vàng thu lượm mọi thứ và mang ra xe ngựa , với sự giúp đỡ George . Phải nhanh lên thôi , để Yui ở nhà chờ lâu thể nào cũng bị cằn nhằn .


Mải miết đuổi theo những vu vơ trong tâm trí , cậu khẽ bật cười khi tưởng tượng ra cái khuôn mặt méo mó của anh chàng điển trai hào hoa ở nhà , tay vẫn thoăn thoắt không ngơi công việc mà chẳng để ý đến một đại dương xanh thẳm đang muốn nhận chìm cậu trong đó . Hắn lặng lẽ đứng bên phụ cậu chất đồ lên xe ngựa , chăm chú ngắm nhìn mỹ thiếu nam ấy . Hàng mi đen dày , dài nhưng không cong , tô đậm đôi mắt nâu trong vắt luôn hướng về phía trước , đôi mày mảnh nhưng sắc nét , khuôn miệng thanh tao , không phải chúm chím đỏ mọng như các cô gái đỏm dáng , nhưng mang một màu hồng tươi vui phơi phới . Những đường nét ấy khắc lên trên nền bạch ngọc một khuôn mặt xinh đẹp , vừa có nét mạnh mẽ nam tính , vừa mang vẻ dịu dàng nữ nhi . Hắn thầm nghĩ không lẽ con trai Nhật Bản đều đẹp thế này sao ? Thế bảo sao dân số Nhật cứ già đi ( XD ) !


Cứ thế , hai người luẩn quẩn với những suy nghĩ trong đầu , cho đến khi con ngựa hơi chồm hai chân trước lên , khẽ hí một tiếng nho nhỏ . Bấy giờ cả hai mới nhận ra họ chẳng còn nhiều thời gian để đứng đó mơ mộng . Bầu trời đầy bông trắng dưới thung lũng nay bị che phủ bởi những đám mây xám xịt , u ám . Mây đen ùn ùn kéo đến , cuộn vào nhau như cố xoáy sâu vào nền trời nhập nhoạng tạo ra những vết thương lớn trong không gian . Tự lúc nào , gió nổi lên dữ dội , quẫy đạp khắp nơi . Những bông tuyết nặng hạt quay cuồng giữa trời như muốn lấp đầy chật cả không gian bằng màu trắng lạnh lẽo của mình . Nếu không mau hơn , cả hai sẽ bị kẹt cứng trong trận bão này .


Cơn bão này đến sớm hơn hôm qua , và khốc liệt hơn .


Vội vã , hai người nhảy lên xe , thúc ngựa phi cho mau . Để mặc những vướng bận , suy tư quay cuồng trong cơn bão .



*********




_ Một ngày đẹp trời qua mau thật . _ Ngẩng lên ngắm nhìn bầu trời , anh khẽ buông tiếng thở dài .


Thời tiết xấu đi rồi , cũng may anh vừa kết thúc công việc . Hàng rào đã được sửa sang , hoàn thành lại . Có lẽ giờ nên thu dọn dụng cụ , trở vào nhà đóng hết cửa nẻo và chờ Yuu về . Nghĩ vậy Yui liền mau chóng gom đồ đạc , quay về biệt thự .


Đã bốn giờ chiều , vậy Yuu xuống thung lũng cũng khá lâu rồi , mà sao vẫn chưa về nhỉ ? Mây đen vần vũ kéo đến ngày một nhiều . Mới đây cả vùng ngập trong màu trắng , giờ xám ngoét tựa vùng đất chết . Tuyết bay mà như tro tàn của một phế tích chìm trong biển lửa . Lạ . Giữa tiết trời u uẩn này mà anh chợt thấy nóng bừng .


Mới nãy , tất cả đều thật yên bình ...


Như mới ngày hôm qua , tất cả đều vẫn yên bình ...


Gió bão quay cuồng nhảy múa giữa trời như điên loạn , như oán hận vạn vật nghiệt ngã ...


Buốt . Cả tâm trí anh như quay cuồng cùng ngọn gió ngoài kia .


Tuyết buông mình chơi vơi , để mặc cuốn đi vào vòng xoáy dữ dội bất tận , để mặc những ai oán , thống khổ vọng tiếng khóc than xuống đáy sâu thẳm ...


Mọi thứ quanh anh chao đảo , tựa như chúng cũng bị cuốn vào vòng xoáy kia . Chính anh dường như cũng đang đắm chìm trong ấy , nơi kí ức của tuyết , của bão , của nước mắt , và ...


To Be Continued
karinedg_9x
karinedg_9x
~P.E.R~
~P.E.R~

Nữ
Tổng số bài gửi : 133
Age : 32
Tớ đến từ : Một nơi đẹp đẹp ... mà xâu xấu ... mà hay hay ... àh , kém văn minh =))
Sở thích : Bệnh :->
Tâm trạng : Crazy
Tình trạng hiện tại : nghĩ cách phá hoại
Thanks : 3
Points : 289627
Registration date : 18/06/2008

https://www.facebook.com/profile.php?id=1398546284&ref=profile

Về Đầu Trang Go down

[Shortfic] Vòng Tròn Tuyết Empty Chap 1 ( cont )

Bài gửi by karinedg_9x Sun 27 Jul 2008 - 16:02

_ Knock , knock !


Tiếng kêu khe khẽ trên khung cửa gỗ dịu dàng gạt đi mọi thứ , dần kéo anh về với thực tại . Có người gọi cửa , vậy là ...


_ Knock , knock !


Vẫn tiếng gõ nhẹ nhàng , nhưng có vẻ dồn dập hơn . Anh đứng dậy , cảm tưởng như những chấn động kia vẫn để lại dư âm , song vẫn cố thẳng người , bước vội ra cửa . Có lẽ cậu đang sốt ruột lắm vì không thấy anh ra :

_ Nhóc , mừng ...

_ Này này , có thật là anh cậu ở nhà không , hay tranh thủ trốn xuống thị trấn tí tởn với mấy nàng rồi dính cứng luôn dưới đó rồi ?

_ Anh tin nói câu nữa tôi hả họng anh tôi lôi lưỡi ra mà xỉa nát bấy không ? Áh , Yui ,,^ ^,, anh đây rồi ! Anh mãi không ra mở cửa làm em lo quá >_< !


Chưa kịp kết thúc câu chào của mình , tai anh đã được đón nhận một tràng âm thanh chân thực , sống động đến từng tần sóng . Cứ thế mà há miệng vài giây để tự trấn tĩnh lại bản thân sau khi tiếp tục trải qua một chấn động dữ dội khác , cho đến khi thấy họng mình rát buốt anh mới thôi nếm thử hương vị bão tuyết mùa đông . Khẽ xoa đầu cậu , anh mỉm cười trìu mến :

_ Nhóc , về bình an chứ ? Sao không giới thiệu cho anh người bạn mới của em ?

_ Àh , anh làm quen với chú ngựa mới của em nhé , tên nó là George . Êh ku , ra chào ông chủ lớn kìa !

_ Này , vì cái miệng đấy mà đến giờ cậu vẫn ống chề đấy ! _ George méo mặt đáp trả Yuu

_ Hứ không thèm ! Anh Yui là người chồng tuyệt hảo nhất rồi , neh ? _ Cậu quay ra cười , ôm chầm lấy anh .


Anh bật cười , ái ngại cho chàng trai đang đấu khẩu với Yuu . Quả thực nếu muốn giữ cho tâm hồn mình bình lặng ở bên cậu tốt nhất không nên đôi co với cậu làm gì . Mà anh chàng này cũng lạ , lớn đầu rồi mà còn chấp con nít ( Kar : vâng 25 tuổi là con nít ạh XD ) . Uhm , hắn ta khá cao , chắp phải 1m9 mấy , àh chắc xêm xêm anh . Dù ngoài trời tối đen , nhưng nhờ ánh sáng trong nhà hắt ra mà anh có thể thấy được màu tóc của hắn . Màu vàng lấp lánh , không phải là màu vàng chói chang của dải nắng mùa hạ , màu vàng ruộm của chiều thu tàn hay màu nắng rực rỡ mùa xuân . Nó có màu của những hạt lân tinh vàng sáng ngập tràn khắp nơi dưới Thung Lũng Hoa những ngày nắng ấm . Một màu vàng êm dịu , nhưng vẫn lấp lánh , tỏa sáng như mặt trời . Từng đường nét khuôn mặt , cằm , cổ đều rất đẹp , mang vẻ hào hoa phong trần , đầy khí khái nam nhi . “Một con ngựa hoang đẹp .” , anh thầm nghĩ tự thấy mình có vẻ hơi thất lễ :

_ Thôi nào ! Chúng ta nên vào nhà thì hơn , bão chuyển mạnh hơn rồi , hơn nữa hai người vừa dầm tuyết về , cần làm ấm người .


Nói rồi anh phụ cả hai dông đồ đạc vô trong , đưa cho Yuu hai cái khăn bông dày và bảo hai người tự xoay sở trong lúc anh đi chuẩn bị nước tắm . Yui đi vào phòng tắm xả nước nóng và trở ra với cái khay bưng hai ly chocolate nóng . Yuu và George ngồi trong phòng khách , Yuu thì đang co ro sưởi ấm trước lò sưởi , còn anh chàng kia đang ngắm nghía dọc tủ kiếng trưng bày pha lê ở bờ tường đối diện lối vào phòng . Anh bước đến bên , đưa cậu một ly chocolate và bưng ly kia ra cho vị khách của mình :

_ Này George , một ly cacao nóng để làm ấm người đây .

_ Ah cảm ơn ! _ Hắn quay lại lịch sự đáp lời .


Và , trong ánh sáng của căn phòng khách bập bùng ánh lửa ấm áp , lần đầu anh được nhìn ngắm trọn vẹn khuôn mặt ẩn dưới mái tóc vàng tỏa sáng ấy . Một khuôn mặt gần như y hệt anh , như thể hai người là anh em sinh đôi . Nhưng nhìn kỹ sẽ nhận ra những điểm khác biệt , các nét của hắn thô hơn , nước da nhuộm nắng gió không thể sánh với màu da trắng ngần như tuyết của anh . Àh , một điểm nữa , đôi mắt hắn có màu xanh của mênh mông , sâu thẳm . Mái tóc vàng ướt rũ xuống dài qua gáy càng làm tăng thêm vẻ lãng tử của gương mặt điển trai . Anh ngỡ ngàng , tự hỏi anh chàng này là ai , từ đâu tới ? Nhận ra ý nghĩa những biểu cảm của anh , hắn chỉ khẽ nhếch môi , đưa tay đón lấy ly nước nóng hổi , bình thản nói :

_ Ngạc nhiên lắm phải không ? Khi được nghe Yuu kể trên đường lên đây , tôi cũng không thể tưởng tượng được chúng ta lại giống nhau như thế . Cũng vì cả hai giống hệt hai ông bố sinh đôi của mình mà . Nhưng màu mắt của anh ...

_ Đó là di truyền từ bà ngoại tôi ... Nhưng vừa rồi anh nói hai ông bố sinh đôi là ...

_ Ah , thật xin lỗi , tôi quên chưa giới thiệu . Tôi là George McCain , hiện là giám đốc đầu tư và phát triển của tập đoàn McCain , 27 tuổi . Cha tôi , Frank McCain , Chủ tịch hiện tại là anh sinh đôi với Fred McCain , tức cha anh đấy . _ Hắn vui vẻ nói .

_ Bác Frank ? Vậy anh là ...

_ Anh họ của chúng ta ^ ^ ! _ Yuu bất ngờ lên tiếng , cậu đã đến gần hai người từ lúc nào không hay . _ Anh đã chuẩn bị hai phòng tắm phải không ? Vậy cũng không phải nhường nhịn chờ đợi , em đi tắm nha . Mà ku cũng nên đi tắm đi , ngựa khỏe mấy mà nhiễm lạnh là xài không nổi đâu ^ ^ .

_ Này , cậu ăn nói sao cho hợp với khuôn mặt mình tí đi ^”^ !

_ Thôi , tôi nghĩ phòng tắm chuẩn bị xong rồi đó , hai người đi tắm đi kẻo cảm . _ Yui cười cầu hòa , nhanh miệng lẹ tay dứt hai người ra khỏi cuộc khẩu chiến và hối họ đi .


Yuu quay ra mỉm cười với anh một cái , khẽ liếc xéo chú ngựa “ghẻ” của mình rồi lạnh lùng bỏ đi . George hơi rùng mình trước anh nhìn sắc lẻm ấy , rồi chỉ nhún vai và nhờ Yui chỉ đường cho mình .


To Be Continued
karinedg_9x
karinedg_9x
~P.E.R~
~P.E.R~

Nữ
Tổng số bài gửi : 133
Age : 32
Tớ đến từ : Một nơi đẹp đẹp ... mà xâu xấu ... mà hay hay ... àh , kém văn minh =))
Sở thích : Bệnh :->
Tâm trạng : Crazy
Tình trạng hiện tại : nghĩ cách phá hoại
Thanks : 3
Points : 289627
Registration date : 18/06/2008

https://www.facebook.com/profile.php?id=1398546284&ref=profile

Về Đầu Trang Go down

[Shortfic] Vòng Tròn Tuyết Empty Chap 1 ( cont )

Bài gửi by karinedg_9x Sun 27 Jul 2008 - 16:03

.............................



Bước chân vào buồng tắm , hắn thấy thật dễ chịu . Làn hơi nóng ấm bốc lên xua đi những giá rét còn vương trên da thịt hắn . Mùi hương liệu pha trộn trong nước tắm khiến hắn thấy thật thư thái , êm dịu . Không , có lẽ đó là cảm nhận chung khi hắn bước vào căn nhà này . Cha nói đúng , chú Fred quả là một kiến trúc sư tài ba . Tòa biệt thự này được xây dựng trên Đồi Trắng từ gần ba mươi năm về trước , khi chú lấy cô Setsuki . Trải qua cả một quãng thời gian dài chống chọi với cuồng phong bão lốc nơi đây , vậy mà căn nhà vẫn rất chắc chắn , tuyệt hảo trên từng nếp tường thớ gỗ . Bên ngoài căn nhà được bao phủ bởi màu chocolate ấm áp , nhưng bên trong lại toàn màu trắng và xanh nhạt thanh nhã . Từng thiết kế , từng món đồ trang trí , từng cách bày biện đều thể hiện cá tính của vị nữ chủ nhân , vừa cuồng nhiệt , sôi nổi , vừa thanh tao , quý phái . Điều đó chứng tỏ chú đã dồn biết bao tình cảm khi sáng tạo ra bản thiết kế cho căn nhà này . Một tình yêu nồng thắm , thủy chung .


Cả cha hắn , cũng yêu cô Setsuki say đắm . Hắn từng thấy tấm hình cô chú trên bàn cha khi hắn lẻn vào phòng riêng của cha chơi . Sau đó , thỉnh thoảng hắn vẫn thấy cha cầm bức ảnh lên , ngắm nghía chán rồi lại đặt xuống , lặng lẽ rót rượu lạnh mà thưởng thức một mình . Thường ngày ông là một ông bố ... “nhí nhảnh” , nhưng mỗi khi nghe ai nhắc đến vợ chồng chú , tuy thái độ vẫn không có gì khác lạ song ánh mắt lại trầm tư , như đang nhìn về chốn xa xăm .


Mà , nói đến tình yêu , hắn lại nhớ đến cách cư xử của Yuu với anh trai cậu . Những hành động , lời nói , biểu cảm lúc cậu ở bên anh khiến người ta cảm thấy giống của một người với người mình yêu hơn là của một cậu em với người anh mình tôn sùng . Không lẽ Yuu mắc chứng brother-complex ?


_ George , đừng ngâm người lâu quá , ko tốt đâu ! Tắm xong thì xuống dùng bữa với chúng tôi nhé .


Miên man suy nghĩ , tiếng Yui gọi ngoài cửa khiến hắn giật mình , lúng búng :

_ Ah ... Ok , tôi ra liền !



Nói rồi hắn lập tức nhấc người rời khỏi bồn tắm , quấn khăn bông quanh hông đi lấy quần áo thay .




Vừa bước ra ngoài , một mùi hương thơm ngậy quện lấy cả người hắn :

_ Woa , bò nướng phô mai ? Thơm quá ! _ Hắn thốt lên khi bước vào phòng ăn .


Yuu và Yui đã ngồi sẵn ở bàn chờ hắn . Bữa tối được chuẩn bị rất chu đáo , khăn trải bàn màu trắng , khăn lót cho mỗi người màu mận , bộ chén sứ trắng ngà viền hoa văn xanh nhạt , bộ dao nĩa bằng bạc nạm pha lê ở dưới cán . Các món ăn gồm món salade Nga , bò mướng phô mai , khoai chiên bơ dùng với rượu vang , tráng miệng là bánh cookie nướng mật ong . Không thừa thãi nhưng rất đầy đủ chất dinh dưỡng , hơn nữa lại thể hiện rõ đẳng cấp của chủ nhà trong lĩnh vực ẩm thực . Hắn kéo ghế ngồi xuống , hào hứng :

_ Anh đúng là khiến người khác phải ngạc nhiên đấy . Tôi không ngờ là anh lại có thể nấu ăn tuyệt vời thế này , chỉ nhìn thôi đã thấy ngon rồi Yui àh .

_ Này , ai bảo anh là Yui nấu . _ Yuu trợn mắt hỏi .

_ Chứ không lẽ là cậu ? _ George thật thà .

_ Ừh , nếu không là tôi thì giờ này cái nhà cháy rồi XD ! _ Yuu vênh mặt đáp .

_ Hả ? ¬_ George hốc mồm

_ Yuu nói thật đấy , tôi nấu ăn tệ lắm ^ ^” . Có lần tôi tưởng nhầm bột ớt là muối nên rắc nguyên một bát vào nồi súp , vụ đấy cả nhà tôi phải đi cấp cứu . Từ đó tôi chả bao giờ dám đụng chuyện bếp núc ! _ Yui nhăn nhó cười khổ kể lại chiến tích hào hùng oanh liệt .

_ Trời , tôi cứ nghĩ anh phải chăm sóc cho nhóc này từ đầu đến chân chứ ! _ Hắn lại nhăn nhở .

_ Này ku , chủ mi 25 tuổi rồi nhá ! Cẩn thận kẻo ta không cho mi “tợp” nữa đâu đấy . _ Cậu vừa cho miếng thịt lên miệng vừa đáp trả

_ Ấy , quý tiểu thư bình tĩnh XD !

_ Cái ...

_ Nhóc , ăn uống kiểu j vậy ? _ Cậu chưa kịp đáp trả ngựa hư thì bị anh túm cằm , quay mặt lại _ Lớn gì mà ăn uống còn để dính bên mép thế này ? _ Vừa nói anh vừa lấy khăn lau cho cậu .

_ Đấy rõ ràng là phải có anh chăm sóc mà , đúng là brother-complex ! _ Hắn được thể càng chọc phá .


Cậu lập tức quay phắt lại , bắn xuyên một đường chí mạng làm trụi mất mấy cọng tóc của hắn bằng đạn mắt . May mà hắn né kịp . Cậu đang định lên tiếng đáp trả thì Yui lạnh lùng nói :

_ Yuu , giữ phép trước mặt khách đi . Lúc dùng bữa không nên nói nhiều . George , thứ lỗi cho em trai tôi , xin cứ mặc nó mà ăn uống tự nhiên .


Yuu thấy anh có vẻ bực bội nên im lặng ngồi ăn ngoan ngoãn . Còn hắn , khi nghe câu nói của Yui có cảm giác giống như là một lời đe dọa “đừng có thân mật với em tôi” hơn là một lời mời lịch thiệp . Hắn thấy hơi khó chịu nhưng cũng không nói gì , chỉ vừa ăn vừa quan sát anh . Phải công nhận , Yui rất đẹp trai . Dáng người cao gầy thư sinh , bờ vai rộng lại đầy vẻ nam tính . Gương mặt tuy giống hắn song lại có phần tinh tế , nhẹ nhàng hơn . Mái tóc màu bạch kim , lấp lánh như dòng suối dưới ánh trăng bạc đầy đặn cùng nước da đặc trưng của người vùng này càng khiến đôi mắt màu tro xám của Yui thêm phần kỳ bí , khó hiểu , tựa như ẩn trong đôi nhãn cầu ấy là cả một không gian khác lạ . Trong chiếc chemise đen với những đường kẻ trắng vắt chéo thân áo từ vai trái xuống , nét quyến rũ từ anh càng nổi bật hơn . Anh và cậu tuy là anh em , nhưng lại mang vẻ đẹp hoàn toàn khác nhau , có lẽ vì anh giống cha , còn cậu lại được di truyền của mẹ nhiều hơn . Hai người con trai đẹp như vậy mà lại chưa hề có người yêu , cứ sống với nhau như thế này , quả khiến hắn thấy kỳ cục .


Nhận ra mình bị soi nãy giờ , Yui khẽ hắng giọng hỏi :

_ Uhm ... mặt tôi có nhọ hả ?


Giật mình trước câu hỏi của anh , hắn lấp liếm tìm cách che đậy cái kiểu nhìn chăm chăm của mình :

_ Ờh tại ... tôi thắc mắc sao một người như anh lại có thể nấu ăn tệ thế . Nhìn anh tôi có cảm tưởng như cái gì anh cũng làm được chứ .


Yui bối rối chưa biết trả lời sao thì Yuu đã lên tiếng :

_ Nói thế là có ý gì vậy . Nói cho anh biết , Yui không tầm thường như anh đâu . Năm 18 tuổi anh ấy đã tốt nghiệp trường đại học kiến trúc danh tiếng của Mỹ , đỗ thủ khoa , từng được bác Frank mời về làm giám đốc điều hành công ty thiết kế xây dựng của tập đoàn , nhg anh ấy đã từ chối , chỉ muốn làm kiến trúc sư . Hiện anh ấy đang là kiến trúc sư giỏi nhất ở đấy , là con gà đẻ trứng vàng cho công ty và tập đoàn , mỗi tháng lương 100.000 USD XD . Thiết kế trụ sở độc đáo của công ty cũng là sản phẩm của bộ óc sáng tạo ấy đấy . Hơn nữa , tuy nấu ăn siêu dở , nhưng làm bánh hay đồ ăn nhẹ thì Yui là vô địch ! _ Yuu hùng hồn nói .

_ Hả , vậy anh chính là cái gã ngốc đã từ chối lời đề nghị trị giá 10 triệu USD/1 năm mà bao người thèm khát của cha tôi đó hả :O ? Nhưng ... làm sao mà anh có thể làm việc cho công ty được khi mà quanh năm anh ở đây ? _ George kinh ngạc hỏi

_ Àh , thì tôi thiết kế , rồi dùng máy scan chuyên dụng scan lên laptop rồi gửi qua mail cho công ty , hoặc có khi tôi vẽ trực tiếp trên máy . _ Yui chỉ nhún vai trả lời .

_ Anh giỏi thật đấy ! Năm nay anh bao nhiêu tuổi ?

_ Àh , hai chúng ta bằng tuổi nhau ^ ^ . Mà nói giỏi thì phải khen Yuu , vừa là bà nội trợ đảm đang , lại vừa là nhà thiết kế , stylist trẻ hàng đầu của Hollywood hiện nay . Tôi chỉ là nhân viên quèn thôi . _ Anh khẽ mỉm cười nói .

_ Không , hai người tài thật đấy . _ Hắn hào hứng nói _ Quả là hổ phụ sinh hộ tử , sinh thời chú Fred cũng là một kiến trúc sư tài ba vang danh khắp năm châu , cô Setsuki được bao nhiêu ngôi sao săn đón mời về làm stylist riêng . Hai người đã kế thừa tinh hoa của cô chú rồi . Có hai người thì McCain càng khuếch trương được danh tiếng thế lực .

_ Ồh , ko ngờ ngựa mà cũng biết thưởng thức nghệ thuật cơ đấy _ Cậu gật gù nói .

_ Này ...


Cứ thế , George và Yuu lại đôi co , đấu qua đá lại , không để ý đến Yui . Không ngăn cản hai người như lần trước , anh chỉ quay người sang hướng khác . Bất ngờ , anh đứng dậy xếp chồng các đĩa lên nhau , mỉm cười với hai người vẫn đang hăng say “bắn tỉa” kia :

_ Thôi rồi , mời hai vị ra phòng ngoài tiếp tục trận thánh chiến , ở trong này bể hết bát đĩa mất . Đây , tôi tặng hai vị món cookies nướng mật ong này làm quân lương .


Hai người kia vui vẻ ra phòng khách , để mình Yui ở lại dọn dẹp . Yuu dù rất muốn phụ anh rửa bát , nhưng vì nghĩa vụ của chủ nhân với ngựa “ghẻ” , nhầm , chủ nhà với khách ... bất đắc dĩ nên đành lết theo con ngựa cà chớn kia .


Khi bóng hai người khuất hẳn sau cánh cửa , Yui tựa mình vào kệ tủ bếp , trượt người xuống thở dốc . Anh nhắm nghiền mắt , cố hít thở sâu để trấn tĩnh lại . Gương mặt anh tái đi , đôi mày nhíu lại vẻ đau đớn . Dường như có điều gì đó khiến anh cảm thấy khó chịu ... Vội vã rút trong túi ra một chiếc lọ nhỏ , anh cố giữ đôi tay run rẩy đưa nó lên mũi hít căng buồng phổi mùi hoa oải hương . Mùi hương dịu ngọt nhẹ nhàng thấm vào từng tế bào , xóa tan đi cảm giác nhức buốt xuyên thấu trí óc anh , giúp anh hồi phục tinh thần . Cứ đến mùa bão , bệnh cũ của anh lại tái phát . Nhưng lâu lắm rồi nó mới hành hạ anh nhiều thế này . Cả ngày nay , những cơn đau dữ dội không ngừng tấn công anh . Sớm hôm nay , cũng chính những giấc mơ ấy đã thô bạo dứt anh khỏi giấc ngủ chập chờn .


Phải rồi , hôm ấy cũng là một ngày u ám đầy bất an . Một ngày bão tuyết .


To Be Continued
karinedg_9x
karinedg_9x
~P.E.R~
~P.E.R~

Nữ
Tổng số bài gửi : 133
Age : 32
Tớ đến từ : Một nơi đẹp đẹp ... mà xâu xấu ... mà hay hay ... àh , kém văn minh =))
Sở thích : Bệnh :->
Tâm trạng : Crazy
Tình trạng hiện tại : nghĩ cách phá hoại
Thanks : 3
Points : 289627
Registration date : 18/06/2008

https://www.facebook.com/profile.php?id=1398546284&ref=profile

Về Đầu Trang Go down

[Shortfic] Vòng Tròn Tuyết Empty Chap 1 ( end )

Bài gửi by karinedg_9x Sun 27 Jul 2008 - 16:04

..................................



Ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế bành lót nệm nhung ấm áp , cậu suy nghĩ về những gì diễn ra hôm nay . Công bằng mà nói , George là một người khá hay ho . Hắn ta to mồm , hắn ta lắm lời , nhưng rất nhiệt tình và tốt bụng . Nếu không có hắn giúp thì chắc giờ này cậu đã bị vùi trong tuyết rồi . Cãi nhau với hắn cũng rất vui ... Nhưng có hắn ở đây , cuộc sống của cậu và Yui sẽ mất tự do ... Thôi , một hai ngày cũng không sao , mong là trận bão này sẽ qua nhanh như trận hôm qua . Khi bão dứt , cậu sẽ kiếm cớ để tống hắn ra khỏi nhà . Để xem nào , muốn đuổi hắn đi thì ...

_ Này ! _ George bất ngờ đứng trước mặt véo mũi cậu , khiến cậu giật mình , lập tức tung chân đá thẳng vào hạ bộ của hắn ( >.< )

_ Aou ... ư ... hư ... hư ... ! _ Hắn rên rỉ trong cơn đau , xót thương cho “thằng nhỏ” của mình _ Cậu ... sao có thể ... muốn tôi tuyệt tự àh T__T ?

_ Ai bảo ngựa ghẻ dám rờ vào mặt chủ ? _ Cậu hất hàm .

_ Thôi thôi , chả dám chọc cậu . Tại tôi gọi hoài cậu không trả lời chứ sao . _ Hắn nhăn nhó ôm “bé cưng” ngồi tách xa cậu một quãng .

_ Có việc gì ? _ Cậu lừ mắt .

_ Àh , chỉ là tôi muốn hỏi sao cha mẹ cậu có vẻ thích ở đây vậy ?

_ Mẹ tôi thik cảnh đẹp ở đây , được sống ở đây vốn là mơ ước của bả mà . Cha tôi thì chỉ cần ở đâu có mẹ tôi là theo đến đó thôi . Hơn nữa vì hai người thích cảm giác bình yên ở nơi đây .

_ Gì mà nơi tìm thấy bình yên với hi vọng ? Tôi chả thấy qué gì ngoài tuyết với bão . Rét cắt da cắt thịt . Cha mẹ cậu thích đã đành , sao hai anh em cậu lại có thể chịu được cái thời tiết ở đây vậy ?

_ Ha ha , anh không hiểu đâu . _ Yuu bật cười nói _ Anh không thích nơi này vì anh không chịu mở lòng ra với nó , anh thấy lạnh vì bên anh không có ai sưởi ấm cho . Mùa đông thực ra không hề lạnh , mùa đông chỉ giúp ta hiểu được thực sự thế nào là ấm áp . Bão tố không phải để ta khiếp sợ , mà để dạy ta biết ý nghĩa thực sự của bình yên . Vì thấy lạnh anh mới cảm nhận hết được hơi ấm của người thân , vì sợ hãi anh mới nhận ra ở cạnh người thân trái tim được yên tĩnh thế nào . Ở Đồi Trắng quanh năm chỉ có bão táp và giá rét , nhưng hoa giọt tuyết vẫn nở , vì chính ở Đồi Trắng người ta mới hiểu được yên bình và hy vọng .


Cậu mỉm cười , nhìn thẳng hắn . Đôi mắt nâu mở to đầy chân thành mà cũng thật kiêu hãnh . Đôi mắt phản chiếu ánh lửa đương cháy kia mà như ánh lên niềm hi vọng . Bất giác , hắn đưa tay giữ lấy khuôn mặt cậu , lẹ làng tiến sát đến , hắn chiếu sâu đôi mắt xanh thẳm vào cậu :

_ Vậy cậu sẽ sưởi ấm cho tôi nhé ?


Đôi mắt như chứa cả biển khơi kia xoáy thẳng vào cậu , chờ đợi câu trả lời . Biểu cảm gương mặt hắn cho cậu biết hắn không hề đùa cợt . Cậu rùng mình khi chợt thấy tia sáng kỳ lạ ánh lên dưới đáy trong xanh ấy ...


_ Knock , knock .


Tiếng gõ cửa vang lên khiến cậu giật mình , bối rối đẩy hắn ra . Yui bước vào , đặt lên bàn hai tách và ấm trà còn đang ủ , rồi cầm ly sữa nóng nghi ngút khói mang đến trao tận tay cậu :

_ Nào nhóc , sữa pha mật ong đây !


Vừa nhìn thấy ly sữa trên tay anh , cậu nhăn nhó :

_ Em ghét sữa tươi lắm !

_ Em đã hứa là sẽ uống mỗi ngày một ly mà . _ Anh bỏ mặc ánh mắt nài nỉ của cậu , kiên quyết nói _ Cứ đến mùa này là em ăn ít hẳn đi , coi này , em đã gầy đi rồi đó .


Cậu phụng phịu đón lấy ly sữa mật ong , từ từ nhấm nháp vẻ khó chịu . Anh tủm tỉm cười trước vẻ mặt trẻ con ấy , quay qua nói với hắn :

_ George này , để tôi mời anh món trà thượng hạng do chính tay tôi làm ra . Nó được ướp hoa tuyết đấy ! Thưởng thức với bánh ngọt thì quả là tuyệt .

_ Ôh , vậy thì tôi không nên bỏ lỡ cơ hội thưởng thức những thứ hấp dẫn thế này được .

_ Nào , xin mời ! _ Anh mở tấm ủ , lấy ấm trà xoay nhẹ trên lòng bàn tay vài vòng rồi rót ra một chiếc tách đưa cho hắn .

_ Uwhm ... thơm quá ! Vị thanh của trà và cái ngọt lịm của mật ong , thật sự tôi mong được thưởng thức bữa xế của anh mỗi ngày đấy XD . _ George thích thú nhấm nháp món bánh và trà của Yui .

_ Chuyện , anh ấy sành ăn lắm đấy ^ ^ _ Yuu tự hào nói

_ Vậy xin cứ tự nhiên . _ Anh vui vẻ nói .


Với lấy một miếng bánh khác , George bưng tách trà , miệng cạp bánh long ton đi quanh phòng khách tiếp tục chuyến thăm thú khám phá ngôi biệt thự xinh đẹp này . Bước qua khung cửa sổ vương đấy tuyết , hắn tiện tay vén rèm cửa nhìn ra ngoài :

_ Ôi , đen kịt !


Bên ngoài lớp cửa kính chỉ có một màu đen trải khắp xung quanh . Vậy mà lẫn trong đó sao vẫn nghe tiếng gió gào thét không ngừng nghỉ , vẫn thấy những hạt tuyết quay cuống giữa đất trời . Cái màn đêm đen đặc như hút lấy cả hồn người . Cái màu đen như muốn nuốt trọn vẹn con người ta , như muốn dìm cả tâm trí con người trong hố đen sâu hoắm đầy tuyệt vọng , bi ai ...


Màu đen của đêm nay ...


Màu đen của đêm ấy ...


_ Tôi nghe cha kể , ngày cô chú mất , cũng là một đêm bão rát buốt ... Tiếng George buông nhẹ hẫng .


Ngày cha mẹ mất .


Đêm đen .


Gió bão .


Tuyết trắng .


Máu đỏ ...


Đỏ , đen , trắng ... Những khối màu đan xen , những hình ảnh cuốn chặt lấy ...


Anh chao đảo , đổ gục cả thân người . Có người đỡ lấy anh . Óc anh nhức buốt , anh muốn nhắm mắt mà không thể , muốn mở ra càng thêm tê dại ... Trong cơn mê , anh thấy đôi mắt nâu đẫm nước , đôi mắt Yuu ... Đôi mắt của mẹ ngày ấy ...


.................................


_ Anh ấy ổn chứ ?

_ Bình tĩnh lại rồi .

_ Anh ấy thường bị thế này hả ?

_ Uhm , anh ấy thường bị vậy khi mùa bão đến .

_ Tại sao vậy ?

_ Uhm , bẩm sinh thôi .

_ Uhm , cậu cũng nên đi nghỉ đi . Đừng lo lắng quá .

_ Yên tâm , tôi quen với việc này rồi . Đêm nay tôi ở lại với anh ấy . Anh nên về phòng đi

_ Ok , ngủ ngon .



Lời cuối Yuu chẳng hề đáp lại , chỉ lẳng lặng lấy khăn lau mồ hôi cho anh . Hắn cũng chẳng nấn ná , quay người bước về phòng .


Lắng nghe nhịp thở đều đặn của anh , cậu đã phần nào an tâm khi thấy anh được yên giấc . Ngoài kia , đêm đen cũng gió và tuyết vẫn vui thú cuộc vui hoan lạc không mỏi mệt . Thật là một ngày vất vả với đầy những sự kiện . Cậu khẽ thở hắt ra , bước đến bên cửa sổ , tựa mình lẩm nhẩm vu vơ :

_ George McCain ...


Lắc mạnh đầu mong xóa đi những ý nghĩ vẩn vơ , cậu trở lại bên giường , nhẹ nhàng chui tọt vào , vòng tay ôm lấy lưng anh .


Trong bão táp mà thấy được sự yên tĩnh của con tim , đó mới thật là bình yên .


Trong đêm bão , cậu thấy bình yên , vì cậu đang ở cạnh anh .


Cứ thế , cậu nhắm mắt chìm sâu vào giấc ngủ .


Không biết đến một đôi mắt tro xám đương mở ra , rồi lại khép lại .


Một ngày nắng đẹp , một ngày bình yên . Và rồi bão đến .


Trước cơn bão là sự tĩnh lặng ...





End of Chap 1
karinedg_9x
karinedg_9x
~P.E.R~
~P.E.R~

Nữ
Tổng số bài gửi : 133
Age : 32
Tớ đến từ : Một nơi đẹp đẹp ... mà xâu xấu ... mà hay hay ... àh , kém văn minh =))
Sở thích : Bệnh :->
Tâm trạng : Crazy
Tình trạng hiện tại : nghĩ cách phá hoại
Thanks : 3
Points : 289627
Registration date : 18/06/2008

https://www.facebook.com/profile.php?id=1398546284&ref=profile

Về Đầu Trang Go down

[Shortfic] Vòng Tròn Tuyết Empty Re: [Shortfic] Vòng Tròn Tuyết

Bài gửi by IamMAI Thu 7 Aug 2008 - 21:33

đang đọc truyện này của mày. Viết khá hơn t'c rất nhiều, dù tao ko thik cái rating cho lắm :( nhưng ko sao :D

Hôm nay trời mưa to quá, mai chắc bão 8-> Giống trong truyện qúa :"> Nhưng ước gì là tuyết. Tao cũng thik hoa tuyết lắm :x

Mai mốt sang đó, có hoa vác về cho tao với :">

Truyện vậy là mất thật hả mày ? Và tao se lại phải viết lại, k biết lần thứ bao nhiêu :(

Trời mưa. Chắc có hứng viết. Lát thử lên giường tìm cảm xúc xem sao :">


Kar : Nhắc nhở ^ ^ . Bạn Kar đề nghị bạn Mai đọc kỹ nội quy trước khi post bài . Dung lượng comt chưa đủ theo yêu cầu .

Ngoài lề , ko viết lên tay thì tao đừng có viết làm j =.= Truyện mất thật rồi TT^TT . Mày phải viết lại :">

Rate T là rate nhẹ mà ' ' Hoa tuyết cũng dễ thương chứ ' '

IamMAI
Lính mới
Lính mới

Nữ
Tổng số bài gửi : 3
Thanks : 0
Points : 288700
Registration date : 06/07/2008

Về Đầu Trang Go down

[Shortfic] Vòng Tròn Tuyết Empty Re: [Shortfic] Vòng Tròn Tuyết

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết