Home for anyone love manga
Bạn là Khách. Mời bạn đăng nhập hoặc đăng kí để sử dụng đầy đủ tiện ích của diễn đàn.

Join the forum, it's quick and easy

Home for anyone love manga
Bạn là Khách. Mời bạn đăng nhập hoặc đăng kí để sử dụng đầy đủ tiện ích của diễn đàn.
Home for anyone love manga
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Lại một mùa tuyết rơi

Go down

Lại một mùa tuyết rơi Empty Lại một mùa tuyết rơi

Bài gửi by Du Thu Đồng Sat 16 Aug 2008 - 0:53

+ Disclaimer: Ki Bum oppa không thuộc về tớ nhưng trong fanfic này, oppa là oppa trong tớ.
+ Title: Lại một mùa tuyết rơi
+ Author: Du Mai

+ Rating: K
+ Category: angst, POV, Actor Fic
+ Status: Oneshot, Completed
+ Summary: Một câu chuyện trong đêm tuyết rơi... ừ, một đêm tuyết rơi.

+ Note:
. Tất cả những nick Sakura11141, Du Thu Đồng, Du Mai, Maichan đều là tớ. Ngoài những nick đã liệt kê thì không phải.
. Fanfic viết về Super Junior Ki Bum. Là Kim Ki Bum trong tớ và tớ không chắc mình hiểu oppa hoàn toàn.



~o0o~




Giờ này ở California, tuyết đang rơi!

Từng giọt, từng giọt tinh khiết như nhưng giọt lệ của Chúa và như em...

Lại một mùa tuyết nữa.

Tuyết rơi.

Tình yêu cũng thế, cứ vô tư rơi xuống chồng chất, chồng chất mãi trong lòng anh rồi biến thành nỗi nhớ.

Anh nhớ em nhiều lắm!

Dù chỉ là một lần gặp mặt.

.

.

.

Những bông tuyết nhẹ nhàng xoay xoay, lộn mèo giữa không trung rồi lại nhẹ nhàng đáp xuống. Những bông tuyết lành lạnh và nhợt nhạt, khi rơi thì rất đẹp nhưng lúc đã chạm đất rồi thì chỉ còn lại một màu trắng xốp. Thế có được gọi là mỏng manh không?

Một ngày tuyết rơi buồn tẻ. Ngày có tuyết rơi. Ngày không có tuyết rơi. Tất cả đều như nhau. Chỉ có điều tuyết làm tăng thêm nỗi cô độc đọng trong đôi mắt nó.

Tuyết lạnh lẽo khiến con người trở nên vội vàng. Họ hối hả rảo những bước chân lạo xạo trên tuyết, cố gắng trở về thật nhanh. Trở về nhà. Dường như tất thảy mọi người đều chỉ có một suy nghĩ.

Về nhà.

Về nhà.

Mau về nhà.

Về nhà đi thôi.

Về một nơi ấm áp, bên những người thân và bè bạn.

...

Chỉ có nó là ngồi lại.

Một mình.

.

Chỉ một mình.

.

Chỉ có một mình.

...

Những bông tuyết vẫn rơi, đều đặn và nhẹ nhàng. Có phải tuyết cũng không có nhà ? Cứ mãi rơi như thế.

- Tuyết cũng không có nhà sao ? – Nó ngửa mặt lên trời, lẩm bẩm.

- Tuyết có nhà, tuyết cũng có nhà đấy. - Một giọng nói trong veo đáp lại.

Nó đánh mắt sang bên cạnh. Một cô gái vận đồ len trắng quay sang mỉm cười với nó. Nó không đáp lại. Nó không biết cách đáp lại những nụ cười.

- Cậu không tin à ? Tuyết cũng có nhà, nếu không thì khi mùa đông kết thúc nó đi về đâu ? – Cô gái khẽ lúc lắc mái tóc đen tuyền, rũ sạch những búp tuyết bám trên tóc và nói.

- Vào mùa đông tuyết sinh ra, rơi xuống và khi mùa xuân đến, chúng sẽ tan biến... vĩnh viễn.

- Không, đó là cách chúng trở về, chúng trở về nhà khi mùa đông kết thúc. – Cô gái mỉm cười quả quyết.

Không hiểu sao, khi nhìn thấy nụ cười của cô gái lạ, nó lại cảm thấy lòng bình yên, một cảm xúc trong veo và ấm áp.

Nó ngửa mặt lên trời và nói :

- Ừ, thì tuyết trở về nhà. Hi vọng là nó có thể trở về nhà.

Cô gái gật đầu rồi lẩm nhẩm một bài hát. Mái tóc dài phủ kín khuôn mặt trông thật lê thương.

“Nhị hoa
Tam hoa
Thập nhị hoa
Cả bầu trời đầy những cánh hoa rơi...”

Một bài hát thật buồn.

“Những bông hoa sáu cánh
Mong manh
Lăn lăn hoài trên tuyết
Ôm chặt lấy nhau để khỏi bơ vơ

Bao giờ mới hết mùa đông
Bao giờ bông tuyết mới được về nhà
Bông tuyết muốn về nhà
Mùa đông ơi, mau hết

Cho bông tuyết về nhà
Cho bông tuyết về nhà đi...”

Nó ứa nước mắt, đầu cúi xuống cố gắng giấu đi mảng yếu đuối đang gào thét trong lòng.

.

.

.

Sao thế này?

Lâu rồi mới có cảm giác muốn khóc.

.

.

.

- Cậu tên gì?

- Kim Ki Bum... sao cô cười?

- Cậu thật dễ thương. Tôi chỉ hỏi tên cậu thôi chứ có hỏi cả họ đâu ^^.

- ...

- Trễ rồi, sao cậu chưa về?

- Về đâu?

- Về một chỗ ấm áp... về nhà.

- Nhà lạnh lắm! Còn cô, sao cô không về?

- Về đâu?

- Nhà của cô ấy. Cô không về mọi người sẽ lo lắng, con gái giờ này còn ở ngoài đường thì nguy hiểm lắm.

- Chẳng có ai cả... sẽ chẳng có ai lo lắng cho tôi đâu ^^

- Cô đừng có cười như thế!

- Tại sao? Mọi người nói tôi cười rất đẹp mà.

- Tôi không nói cô cười xấu... tôi chỉ muốn nói... nếu không muốn cười thì đừng cố cười làm gì... sẽ đau lắm.

- ^^ Nhưng không cười thì sẽ khóc mất.

- Thì khóc đi.

- Nếu khóc thì sẽ không bao giờ nín được ^^.

- Khóc đi... rồi tôi sẽ dỗ cô nín...

- ^^ Cậu không dỗ được đâu... với lại, không phải lúc nãy cậu cũng cố gắng để không khóc đó sao, nếu tôi khóc, không chừng cậu sẽ khóc theo... hai thanh niên khóc oa oa giữa phố thì thật là...

- Nhưng cũng đừng cố cười làm gì.

- ^^ Thành thói quen rồi, khó bỏ lắm.

- Thói quen à? Thói quen rồi thì... tùy.

- Cậu có vẻ giận.

- Không có.

- Vậy nhe răng cười thử xem.

- Tôi... tôi không biết cười... cô... cô làm gì thế ?

- Cậu chỉ quên mất cách cười thôi. Bạnh mồm ra... đấy... thế... dần dần sẽ quen thôi, lúc đó cậu sẽ cười.

- Tôi không cười được mà. (_ _ ”)

- Sẽ cười, cậu sẽ cười được thôi dù... có hơi gượng gạo một chút. Chỉ cần có thể cười, rồi niềm vui cũng sẽ đến.

- ...

- Cả bầu trời toàn những cánh hoa đang rơi, cậu thấy đẹp không ? <(^0^)>

- ...

- Hôm nay chúng ta thưởng hoa hết đêm nha, để tôi đi mua đồ uống ^^ cậu muốn uống gì ?

- ...

- Giận à ?

- ...

- Không khỏe à ?

- ...

- Cậu mà không trả lời tôi sẽ la lên cho người ta đến bắt cậu đấy.

- Cô...

- ^^ Thế chứ, thế mới là ngoan chứ.

- ...

- Nhìn cái mặt xị một đống kìa... thôi, về nhà đi... tạm biệt. À, trước khi tôi đi cậu có thể cười một lần không, có lẽ tôi sẽ không bao giờ gặp lại cậu nữa ^^.

- ...

- Không được à ? Thế thì thôi vậy. =3=

- ...

- Chúc ngủ ngon.

- Cô... cô định đi đâu ?

- Lang thang ^^

- Tại sao cô không về nhà ?

- Mùa đông chưa hết, bông tuyết không thể trở về nhà ^^.

.

.

.

Thịch.

Tôi không hiểu tại sao ? Nhưng khi nhìn thấy cái bóng trắng ấy khuất dần, tim tôi lại đập mạnh một cái, nhói lên một nỗi đau mơ hồ.

Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi gặp cô ấy.

Một mùa tuyết rơi.



~Hết~
Du Thu Đồng
Du Thu Đồng
Lính mới
Lính mới

Nữ
Tổng số bài gửi : 15
Age : 33
Tớ đến từ : Trà quán Du Hoa
Thanks : 0
Points : 287250
Registration date : 16/08/2008

http://my.opera.com/duthudongnhatchimai/blog/

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết